Yêu thương kia đã hết thật rồi. Con tim anh vẫn nhớ một người. Từng đêm vỗ giấc con tim nồng say vào kỉ niệm xưa ấm êm. Trong cơn mơ vẫn nhớ nụ cười em trao anh mỗi lúc hẹn hò. Vì tình anh trao mãi luôn đậm sâu theo bước chân em người ơi..
Nếu được lựa chọn anh vẫn yêu em, dù anh biết nước mắt anh sẽ rơi. Thà phải đau trong hạnh phúc người ơi, để được yêu em mãi thế thôi.
Yêu thương kia đã hết thật rồi. Con tim anh vẫn nhớ một người. Từng đêm vỗ giấc con tim nồng say vào kỉ niệm xưa ấm êm. Trong cơn mơ vẫn nhớ nụ cười em trao anh mỗi lúc hẹn hò. Vì tình anh trao mãi luôn đậm sâu theo bước chân em người ơi..
Ngồi nơi đây bên trang giấy trắng nhìn về tia nắng và anh biết rằng những khoảnh khắc có em cũng đã trở thành quá khứ. Ôi những bức thư hay những lời hứa, những chuyện xa xưa, thôi anh không nhớ nữa, nhưng mà sao con tim anh cứ mãi ngóng về ngày xưa. Mặc dù anh biết là em đã mãi rời xa như một cơn mưa qua. Chờ một tia nắng lạ mang em tới đây, và rồi từng phút giây anh gửi theo áng mây nhưng vẫn chưa tìm thấy một hình bóng ấy với ánh mắt thơ ngây và một bờ vai gầy. Chỉ còn lại nơi đây trong anh bao kí ức màu xanh nhưng nó quá mỏng manh để có thể trở thành hiện tại. Vì em đã xa mãi, chờ đợi đến ngày mai, không quay đầu nhìn lại, để hình bóng một ai ở trong trái tim này. Nơi xa em có hay cho đến tận hôm nay nước mắt anh vẫn chảy, vẫn rơi rớt đêm thâu. Nhưng còn biết tìm đâu, tìm trong giấc mộng sâu, tìm trong giấc mộng sầu. Dù em đang nơi đâu, anh vẫn luôn nguyện cầu cho vì sao trên trời hiểu thấu rằng I love you so woo..
Nếu được lựa chọn anh vẫn yêu em, dù anh biết nước mắt anh sẽ rơi. Thà phải đau trong hạnh phúc người ơi, để được yêu em mãi thế thôi.
Yêu thương kia đã hết thật rồi. Con tim anh vẫn nhớ một người. Từng đêm vỗ giấc con tim nồng say vào kỉ niệm xưa ấm êm. Trong cơn mơ vẫn nhớ nụ cười em trao anh mỗi lúc hẹn hò. Vì tình anh trao mãi luôn đậm sâu theo bước chân em người ơi..
Cố tìm quên đi bao giấc mơ về em nhưng sao không quên được. Hình bóng, nụ cười, ánh mắt đã từng lấp đầy khoảng trống trong anh. Làm sao anh quên được em đây khi những ước mơ con đang đong đầy. Cố gắng tìm lại một chút hơi ấm của ngày xa xưa khi anh có em. Thấy lệ vương trên đôi mắt em làm sao anh lau cho hết đây. Phải chăng đó là cơn mơ dịu êm khi em giận hờn anh vô cớ. Khiến anh thẫn thờ, ngoảnh mặt ngu ngơ, bất chợt tỉnh giấc, người anh tôn thờ đã mãi rời xa. Nơi đây vẫn chờ một người đi qua. Sương đêm lạnh giá. Tim anh lạnh quá, cần một nụ cười sưởi ấm con tim băng giá. Vậy mà 4 tháng trôi qua, bóng người ngang qua không có hình bóng một người anh ***. Chắc hẳn là em đã mãi rời xa anh đây thật rồi. Ngồi xuống vỉa hè góc phố thân ***, nhớ về kí ức dịu êm khi anh cùng em bước đi trên con đường thân thuộc. Ta đã hẹn thề, cùng nhau nguyện ước là sẽ cùng bước đến cuối cuộc đời. Vậy mà giờ đây mình anh đơn côi khi em đã xa xôi. Một tình yêu buông lơi, cho anh xin một lời dù là một lời nói chia tay người ơi. Nhưng không một lí do, em đã bước tới phía cuối chân trời. Ôi....