( Thơ Mặc Giang- NS Phạm Thư Sinh- CS Như Ý)
Có buồn không, con nai vàng bên bờ suối
Có buồn không, con vượn hú giữa rừng khuya
Trong âm u, trăng soi bóng, cúi đầu
Người đã đi vào, đi vào cõi thiên thu
Vô tình nghe tiếng vạc hót thâu đêm
Đêm từng đêm, ta ôm hận ngậm ngùi
Nhắm mắt ngó xuống, ôi sầu cho đời phiêu lãng
Người đã đi rồi, ta cội cằn ngồi chơ góc chơi vơi
Ta đứng tựa, nghe rừng khua gió núi
Tiếng đêm khuya, vẫn gào thét từng canh
Giọt nước mắt rơi đọng đôi bờ sâu thẳm
Rời bỏ nhau chi, cho ai tội ai tình
Ta đứng tựa, nghe rừng khuya gió hát
Khúc tự tình, reo khắp trời thênh thang
Giọt nước mắt rơi, trôi vào cơn gió bụi
Rời bỏ nhau chi, cho sầu thêm vương