Đời ai không lo toan, 2 điều cơm áo xoay quanh đồng tiền,
Đời nhìn ta bôn ba 2 mùa mưa nắng đong đầy tháng năm,
Đời có những lúc nằm nghe tiếng ta thờ dài,
Giữa bóng tối cô đơn mình ta xót xa,
Mơ ước bao nhiêu để rồi nhận lấy bao nhiêu,
Khi cố bon chen lao vào 2 chữ "lợi danh".
Người ta luôn bên nhau những ngày sung sướng kêu nhau "bạn hiền",
Rồi khi ta sa cơ đâu còn ai muốn ngó ngàng đến ta.
Cuộc sống thế đó nào ai biết đâu lòng người
Phải nếm trái đắng rồi ta mới hết thơ ngây,
Đen trắng mông lung vàng thau dễ mấy ai hay,
Biết còn trong ai chữ "tâm" cho tròn nghĩa không ?
Đời là như thế, như thế, như thế,
Dường như trong mỗi con tim đang vơi bớt "tình người"
Người ta trước những toan tính hơn kém,
Nỡ quên đi rồi 2 tiếng "yêu thương",
Xót xa gượng cười trên bao nỗi đau của người thơ ngây !
Đời là như thế, như thế, như thế,
Mình ta lê bước đi qua bao năm tháng muộn sầu,
Tìm trong men đắng 1 cõi siêu thoát,
Cho linh hồn ta uống trăng sao,
Ước ao lòng người đừng thêm dối nhau, thêm ngàn đớn đau !