Ver1
Tôi thấy tôi trong tôi trong bóng dáng của ngày xưa
Tôi thấy tôi trong tay cha dạo bước 1 ngày mưa
K thấy cha quanh đay,giờ này cha đj ngủ chưa?
Đất chắc phải lạnh thấu,mất giấc cả canh thâu
Mẹ thấy cha trên my trong hàng lệ nào mẹ khóc
Ngày ấy nào qua đi trong bình yên nào nhẹ giấc
Tôi thất tôi lang thang,trong kí ức hoang mang
Tôi thấy tôi lại cười với tôi,chính tôi lại cười đấy thôi!
Tôi thấy tôi đang cười trên chính nơi tôi từng khóc
Nơi nỗi đau 1 con ng xin tôi ơi hãy ngừng khóc
Khóc trong tiếng ha hả!
Thằng nhóc khóc đòi ra mả !
Nó thấy tôi nhìn nó giật mình nó nhìn lại nó khi tôi đứng đó,nó biết chính tôi la no?
Nó điên cuồng khi thấy 1 ai giống nó mà k phải nó nhìn nó ở đây ở ngay mộ cha
Nó nắm lấy bàn tay cào xé tới tấp phía tôi mà nào nó có ngộ ra
Nó chỉ là tôi của 3 năm trở về trước
Nó vẫn đứng đấy k bao giờ thoát ra đc !
Ver2
NÓ :
“ hey ling,và mày vẫn biết tao la 1 phần ở trong mày
Mày nhét tao ở đây,nơi tối tăm khoảng không này
Mày để tao cô đơn,k 1 người bạn
Mày là 1 thằng vô ơn và là 1 thằng khốn nạn
Tao biết mày k thể quên tao,tuổi thơ mày
Mày nghĩ tao quên sao? Tao là mày !
Là phần bi kịch trong đời mày tao trải qua
Tao là cõi y tịch của đời mày,lối đường vào k rải hoa
Tao là kẻ tạo ra nỗi đau buồn,k phải cha!
Tao là bóng tối,là nội tâm ,là uất hận
Tao biết mày k chôi,mày bị câm,mày thú nhân ! “
“huh,mày như là cái ảnh tao thấy trong gương k hơn k kém
Với mày đâu cần tình thương,k hơn k kém
Nhưng mà cũng k sao
Tao vẫn luôn là tao,vì sao tao phải gào thét
Nhét vào trong lòng những j đã chết hết
Mày chỉ cố lết bết trên những j muốn quên hết
Quỷ dữ muốn linh hồn,1 khi chiến mày phải bán
Nhưng mãi k thắng tao,1 khi chán mày phải biến
Mày là tao nhưng k có nghĩa chính tao là mày! “