Mẹ ơi đã bao lần con muốn nói muốn nói , nói thật nhiều mẹ ơi , con yêu mẹ nhiều lắm .
Vậy mà con không thốt ra.
không nói nên lời , con lại làm mẹ buồn , mẹ khóc vì con , suốt một đời mẹ đã mõi mòn .
Dòng đời vội đến , thời gian vụt qua con đã lớn khôn tung bay khắp trời , cuộc sống no đầy , con vui bên bạn ,con say cuộc tình . Rồi con quên mất nơi quê nhà mẹ chờ . Dòng đời vội đến thời gian vụt qua con đã lớn khôn , xin cho con về bên mái gia đình bên anh em mình , mâm cơm gia đình và ở nơi đó trái tim mẹ binh yên ...
Đôi chân mẹ chậm lại để đôi chân con bước nhạnh
Đôi tay mẹ yếu dần để đôi tay con nhận lấy
Đôi vai mẹ hằn xuống để đôi vai con vươn rộng .
Đôi mắt mẹ mờ dần để đôi mắt con nhìn đời.
Mẹ ơi! ....mẹ ơi! ....mẹ ơi!
----Kender Pham-----