Miễn là thiếp gặp được chàng thì cho dù thiếp không thể nói được gì cũng chẳng sao!
Thậm chí ngay cả khi thiếp không thể có chàng hay chạm tay vào chàng.
Thật lòng thiếp cũng muốn chống cự lại lý lẽ của con tim lắm!
Nhưng sao cứ luôn nghĩ về chàng, thiếp tự hỏi liệu bây giờ chàng đang ở đâu, vẫn khỏe chứ?
Vào những đêm mà ánh trăng bị bóng đêm che lấp, ý nghĩ về chàng khiến thiếp không thể chợp mắt.
Cầu trời hãy cho thiếp được sinh ra lần nữa, vì tình yêu không thể bày tỏ...
Thậm chí nếu thiếp không được ở bên chàng, cũng chỉ nguyện xin làm một chiếc bóng cô đơn bên chàng mà thôi!
Đừng quay lại chàng nhé, cho dù chàng muốn thế!
Hãy tránh xa thiếp đi, con người mà không thể cho chàng hạnh phúc dù chỉ là một chút nhỏ nhoi.
Một bước, hai bước, đi nhanh lên chàng nhé!
Có như thế thì tay thiếp và cả đôi chân của thiếp cũng sẽ không thể cản lối chàng!
Nếu được sinh ra lần nữa!
Ta mong ông trời sẽ chấp nhận tình yêu chưa thành của chúng ta...
Thượng đế ơi! Hãy đóng kín trái tim con và gió ơi hãy chắp cánh cho nỗi đau này.
Và xin Người cũng đừng để chàng thấy những giọt nước mắt của con...