Nho Nhỏ
Hồi ức như một người thuyết thư dùng giọng điệu của quê hương kể ra
Vượt qua vùng nước vòng qua thôn nhỏ, chờ cho tương ngộ duyên phận
Ngươi dùng bùn đất nặn một tòa thành, hứa tương lai sẽ thú ta vào cửa
Thân này đã bao lần đổi thay, đã qua bao nhiêu cánh cửa, đã *** nát cả thanh xuân
Một lời hứa nho nhỏ vẫn còn chưa chắc chắn, một giọt lệ nho nhỏ vẫn cố kìm nén
Non nớt nói lời phân ly
Tâm của ta từ đó chỉ thuộc về một người, thuộc về quá khứ nho nhỏ của chúng ta
Năm xưa ngươi mang một băng ghế chạy đùa, vì ham chơi ta cũng đuổi theo
Ta đang tìm người trong câu chuyện xưa đó, và ngươi là một phần không thể thiếu
Nho nhỏ ngươi ngủ say dưới tàng cây, nho nhỏ ta si ngốc đợi chờ
Hồi ức như một người thuyết thư dùng giọng điệu của quê hương kể ra
Vượt qua vùng nước vòng qua thôn nhỏ, chờ cho tương ngộ duyên phận
Ngươi dùng bùn đất nặn một tòa thành, hứa tương lai sẽ thú ta vào cửa
Thân này đã bao lần đổi thay, đã qua bao nhiêu cánh cửa, đã *** nát cả thanh xuân
Nỗi buồn nho nhỏ, mưa vẫn cứ rơi, khó khăn nho nhỏ, làm người ta đau khổ
Nho nhỏ nhân nhi chưa một lần hôn ai
Tâm của ta từ đó chỉ thuộc về một người, thuộc về quá khứ nho nhỏ của chúng ta
Năm xưa ngươi mang một băng ghế chạy đùa, vì ham chơi ta cũng đuổi theo
Ta đang tìm người trong câu chuyện xưa đó, và ngươi là một phần không thể thiếu
Nho nhỏ ngươi ngủ say dưới tàng cây, nho nhỏ ta si ngốc đợi chờ
Tâm của ta từ đó chỉ thuộc về một người, thuộc về quá khứ nho nhỏ của chúng ta
Năm xưa học theo người ta nói ái ngữ, ngươi còn không thể phát âm cho chuẩn
Ta đang tìm người trong câu chuyện năm xưa và ngươi là một phần không thể thiếu
Bàn tay nho nhỏ níu kéo một người nho nhỏ, bảo vệ một vĩnh hằng nho nhỏ
http://shishui.wordpress.com/