Tôi biết nàng yêu tôi, nhưng tôi lỡ yêu cung đàn.
Biết làm sao được, cuộc đời hai đứa chia xa,
chuyện tình hai đứa phôi pha, bảo tố phong ba.
Nhưng biết làm sao đây, khi đã trót yêu cung đàn.
sao nàng không hiểu, lòng mình cũng biết yêu đương,
lòng mình cũng biết vấn vương ...
xót xa nhưng nàng nào hay.
Em ơi em ơi tương lai mịt mờ,
thì làm sao *** bên nhau,
sợ rằng sẽ lắm thương đau,
ngại rồi sẽ chuốc hư hao, nên đành lỡ bước.
Bao năm trôi qua, lang thang miệt mài,
đường dài lữ khách tha phương,
lòng buồn cứ mãi tơ vương,
ngậm ngùi giây phút yêu đương, thôi đành lở làng.
Khi trở về thăm em, nay em đã sang ngang rồi.
Mối tình năm nào, giờ là quá khứ xa xôi,
cuộc đời hai nẻo hai nơi ...
cách xa không thể gần nhau.
(cuộc tình mãi mãi ... rời xa)