BUỒN VÀO ĐÊM
Người hỡi nghĩ gì khi thu chớm về, áo đơn lạnh lẽo miệt mài đi giữa trời khuya, thu sang lá úa ngoài sông, anh ơi đông qua hoa lá trổ bông, lâu rồi mình em một bóng, xót thương hoa mau tàn, đèn khuya ngỡ ngàn...
thuở ấy nếu đừng *** nhau lỡ rồi, mỗi người một lối thì đâu xao xuyến lòng tôi, sông sâu ngăn cách tình nhau, không gian bao la tôi biết tìm đâu, xin gửi tình tôi trên trang giấy, cố nhân ơi mong ngày tình ta sum vầy.
Nếu đếm hết những cánh sao trời bằng sao tình anh với tôi, đã yêu thương thì xin đi chung một đường chung một hướng. Xóm cũ vẫn ngóng trông đêm ngày thì xin người ơi ghé đây, hết u sầu là khi duyên ta đẹp màu, sửi ấm lòng nhau.
Người hỡi hãy về cho vui ánh đèn, nhớ nhau thì đến tìm nhau như máu về tim, phương nam muôn sắc niềm thương, yêu thương bao la như nước đại dương, đêm về nhìn sao lấp lánh ngắm trăng treo trên cành của hai đứa mình.