Cánh thư cuối cùng, em trao tôi lời cay đắng. Em xa tôi, xa tôi từ đây. Những con đường *** giờ ta riêng bước, xót xa dẫu thời gian. Và những ban mai ấy không hân hoan vui đón nắng. Giọt sương bỗng thấy mình cô đơn. Những yêu thương khắc ghi vào năm tháng dại khờ, tan mau như cơn mơ.
Cánh thư cuối cùng, em trao tôi lời cay đắng. Em xa tôi, xa tôi từ đây. Những con đường *** giờ ta riêng bước... xót xa dẫu thời gian. Và những ban mai ấy không hân hoan vui đón nắng. Giọt sương bỗng thấy mình cô đơn. Những yêu thương khắc ghi vào năm tháng dại khờ, tan mau như cơn mơ.
Người yêu hỡi, sao cánh thư không mang lời hẹn hò, ứ hư...Và nước mắt sao nỡ rơi khi nắng vẫn lung linh kỷ niệm. Người yêu hỡi, sao cánh thư không mang lời giận hờn tình đầu. Vụt tan những, những điều nâng niu.
Cánh thư cuối cùng quên bao điều chưa nói. Nơi cô đơn lung linh giọt sương. Những xa vời xa tìm trong ký ức. Gọi giấc mơ thần tiên. Tìm chút hơi ấm, đôi tay chờ đông giá. Tìm con phố những ngày mưa rơi. Những yêu thương khắc ghi bằng năm tháng. Để nước mắt trên cánh thư nhạt nhoà. (Hứ hư hứ hư...)