Mưa rớt rơi... hồn chợt nhớ
Ôi trái tim ngu ngơ dại khờ!
Lá thu vàng xác xơ,
Đã không bền tóc tơ...
Thế thôi tàn giấc mơ !
Âm thầm lê gót chân tìm về lối xưa,
Giờ đâu bóng em mịt mù cõi mưa?
Mùa thu lá rơi một trời nhớ thương!
Ngày em bước đi lệ buồn vấn vương...
Hãy nói yêu nhau , chỉ thêm một lần !
Nghe từ trong đáy tim một giọt máu rơi,
Hai ta mất nhau trời buồn tả tơi!
Vùi theo tháng năm tình rồi xót xa...
Còn chăng đớn đau , kỷ niệm cũng qua...
Chốn cũ hoang vu một mình ta!
Em ơi ! Ngày nao mình sống với yêu thương.
Em ơi ! Giờ đây tình chắp cánh bay cao.
Nơi phương trời xa còn có nhớ năm xưa,
Nụ hôn say đắm bâng khuâng ngày nào trong mưa ?
Mưa rơi ngoài hiên lòng bỗng nhớ tên em!
Mưa rơi triền miên mờ bóng dáng thân ***...
Trong cơn ngủ quên , tình đã cuốn trôi xa ...
Tìm đâu trong thoáng hư vô tình ta ?
Thôi ! Còn ta với ta muộn phiền lẻ loi,
Chìm trong cõi mơ tình đành thế thôi !
Lời yêu dấu xưa chỉ là thoáng mây,
Rồi mây cũng bay để tình đắng cay...
Những lúc suy tư nhớ em trong chiều mưa !