MẮT BIẾC
Ngô Thụy Miên
Nhớ tới năm xưa bên nhau, bước trong chiều mưa, phím ru nhẹ đưa. Bến cữ đam mê say sưa, lá thu còn rơi người xa vắng người. Mắt biếc năm xưa nay đâu, cánh sao còn đây tóc mây nào bay. Phố vắng mênh mang mưa rơi ước mơ nào nguôi tình đã phai rồi.
ĐK: Tình yêu như mây khói thoảng theo gió buồn mơ hồ. Tình yêu như giông tố qua phố điều hiêu. Nhớ dáng xưa yêu kiều, trong chiều nhạt nắng, cung đàn lời yêu. Chờ nhau trong tê tái.
Mắt biếc năm xưa nay đâu, bến ga tịch liêu, vắng xa người yêu. Lá úa đơn côi bơ vơ cuốn theo chiều rơi người xa cách rồi. Dĩ vãng như bao cung tơ, lướt theo chiều mưa, kết muôn bài thơ. Nuối tiếc yêu đương xa xưa, tháng năm nào trôi, để nhớ nhung hoài.