Vọng cổ:
Nam: Trở lại Hậu Giang sau những năm ngày dài xa cách thương nhớ làng quê, nhớ từng kỷ niệm, nhớ lũy tre xanh, nhớ bờ đê ruộng lúa, nhớ bến sông quê diều dặt mấy con...đò.
1. Nam: Nhớ mãi người em gái nhỏ quê ngèo, ruộng sớm đồng trưa má hồng không trang điểm, nhưng đẹp tuyệt vời trong chiếc áo bà ba. Nhớ dáng mẹ gia bên cánh võng đong đưa, nhớ tiếng bìp bịp kêu con nước lớn...ròng. mang mãi trong lòng hình bóng của quê hương Hậu Giang ơiii bao giờ vơi thương nhớ...ớ ơiii
Nữ: Dạ chào anh 2, chắc anh là người xa mới tới, trong có vẽ ngập ngừng sợ lạc bước đường đi, vậy có hỏi chi kô tôi sẵn lòng giúp đỡ!
Nam: Dạ cám ơn cô! Tôi chỉ thấy lòng mình sao xuyến mười mấy năm rôi tôi mới trở lại nơi xưa, phố xá bây giờ nó thay đổi nhiều quá cô à.
Nữ: Dạ anh nói phải đó anh 2