Từ lúc sinh ra con đâu biết phận mình, họ hàng thấy đâu, đâu mái ấm gia đình, một mình nổi trôi, thân thương góc giao đường, thầm gọi mẹ yêu cho con ấm nồng, thân gầy tháng năm, mỏi mòn tìm bóng cha yêu. ngày tháng trôi qua con khôn lớn lên người, nhờ trời xót thương bao cay đắng vui buồn, một mình sớm hôm xa xăm tiếng mẹ hiền, lòng càng tái tê bước chân gập ngừng đi về nơi đâu tìm được mẹ yêu.. van xin ơn trên cho con một lần, dọi đường con đi đến bên mẹ hiền, một lần thấy cha âu yếm hôn mái đầu, đôi vòng tay cha ôm ấp đêm đông, trong đêm mưa giông con đứng bên đường mà lệ cứ rơi ai xót thương mình vì đời thế thôi ai sẻ chia vui buồn cõi đời mênh mông. biết đâu cội nguồn... ( Chào mừng Ngài Đại đã trở lại-)