cầm đó hoa dâu trong tay đẹp tới mức tôi quên hái lấy, sự chân thành của em mang một làn hương, hương thơm của em như nói nên lời, lời em nói dường như chỉ dành riêng tôi. Điều đặc biệt nơi tôi là sự lãng du, em như được an bài hé nở cho tôi. Trái tim tôi đang kiếm tìm một mái nhà, nhà của tôi chưa có hoa, nhưng đó hoa của tôi đang đợi chờ tôi nơi thung lũng này. nếu như từ khi bắt đầu ông trời không bí mật an bài, làm sao ta được chọn để gặp nhau? em là ánh nhật nguyệt trong trái tim rơi xuống nơi này, chẳng để tâm đến sự bắt đầu và kết thúc cuộc hành trình, chỉ là để gặp em. tôi muốn hóa thành đất dưới chân em , giây phút này đây, nơi thung lũng hoang vu, tôi dường như nghe thấy tiếng yêu em, đời lãng du đâu hiểu được lòng đất, vẻ đẹp của em chẵng ưa sự ồn ả. em ở nhà, tôi lãng du, những gì nơi thung lũng chắng thể nào mang theo, em thích ngước đầu đón ánh mặt trời, tôi thì hướng cuộc hành trình tiếp theo, tôi thì ra đi, em thì ở lại,tôi vấn vương em thì thoát tục,ít ra hai ta cùng ngước nhìn một bầu trời trong hy vọng.nếu như từ khi bắt đầu ông trời không bí mật an bài, làm sao ta được chọn để gặp nhau. em là nhật nguyệt trong trái tim tôi, rơi xuống nơi này, chẳng để tâm đến sự bắt đầu và kết thúc cuộc hành trình, chỉ để gặp em, tôi muốn hóa thành đất dưới chân em, giây phút này đây, nơi thung lũng hoang vu, tôi dường như nghe thấy tiếng yêu em.