Người thế gian nói lời giả dối thì nhiều, nói lời thật thì ít; nhiều người nói dối, ít người nói thật. Quý vị nghiên cứu đi, tại sao lại có tình trạng như vậy? Tại sao người ta học tánh không chân thật? Tại sao ở đâu họ cũng muốn nói dối? Tại sao người ta thích nói giả, mà không thích nói thật? Bởi trên đời nầy, ít người chân thật, lại nhiều người giả; người đạo đức giả thì nhiều, kẻ thành thật thì rất ít. Nếu quý vị thuận theo nhân tình thể diện mà nói lời tốt đẹp, vậy thì ai nấy cũng đều thích; còn nếu quý vị nói câu chân thật thì không ai ưa. Tại sao vậy? Bởi người đời thường thích giả chứ không thích thật. Cho nên gọi là: Nhận giả bất nhận chân. Đó là tâm lý của một số người, tuy biết rõ là giả dối nhưng họ vẫn tham luyến mà không chịu bỏ.