em mượn tên loài hoa,êm đềm bên rừng nở
Hay hoa mượn tên em,có chút gì thoáng nhớ
Một lần anh đến đó,trong tiết trời tháng tư
Ngôi trường không có gió,nắng oằng mình câu thơ
Ngôi trường em lời ru, trăng mùa thu rực sáng
Bao ưu phiền phôi phai,tan biến vào quá khứ
Lần đầu anh đến đó,noi núi rừng phuong xa
Ngôi trường vang tiếng hát,thắm tình người/ thiết tha
em/ Cô gái thanh niên xung phong nay trở thành cô giáo
em /cô gái thanh niên xung phong ,nay bảng cùng vùng xa
vì người còn nhiều nổi đau,vì đời còn nhiều bảo giông
Nên trong màu áo xung phong ,gieo niềm/ tin mới,em sống thật lòng
em /Cô gái thanh niên xung phong ,nay trở thành/ cô giáo
em/ cô gái thanh niên xung phong ,vun trồng mầm/ hạnh phúc
dặn lòng vượt ngàn khó khăn,gọi người đừng nhiều trở chăng
Khi trong cuộc sống gian nan ,nào ai tránh hết những khi đâu buồn