Cô giáo tôi
Chăm lo cho đàn em, cô giáo tôi nay tóc điểm sương và chưa có gia đình. Lúc tuổi thanh xuân cô giáo tôi một thiếu nữ ngoan hiền, đẹp người, đẹp nết. rồi cô bước vào ngành sư phạm, rồi lặng lẽ tháng năm miệt mài vui buồn bên ánh mắt em thơ.
Dòng đời trôi nhanh theo thời gian duyên lứa đôi chưa thắm vội tan, vườn xuân chưa ai màng. Nếu là yêu thương cô giáo tôi dành tất cả tâm tình cho trường cho lớp. Rồi báo lứa học trò nên người, rồi bụi phấn vẫn vương tình đời, thu vàng gieo nắng khua cõi lòng.
Hò ơi ! Cô giáo tôi nay đã xa trường, cô vẫn đi một bóng vô thường, vun trồng hoa thơm trên đất nước tình thương
Hò ơ ! Bao nét duyên con gái đầy sương tuy đã phai theo nắng cùng mưa vẫn sáng nụ cười nhân hậu bao dung.
Ngàn lời yêu thương trao về cô như sớt chia bao nỗi sầu riêng về cung phím tơ lòng, gió mùa đông sang cô giáo tôi là tia nắng ban chiều nơi hoàng hôn xuống, niềm vui cuối một thời hiu quạnh là nhặt góp chút thương về người, gieo vần thơ sáng trong cõi tình.