Đừng than đừng khóc biệt ly mẹ ơi, con đi xuất gia gian khổ vẫn vui, một ngôi tịnh thất một mái am tranh, một vầng trăng sáng long lanh, vững lòng muối dưa con tu hành. Mẹ ơi đời tu của con là thế, công ơn dưỡng nuôi con làm giám quên, tình thương tạm gác vì quá mong manh, đời sầu ly cách đôi phân, để lòng xót xa bàng hoàng. Thân con nữ nhi quyết noi gương từ bi, con còn đi phá vô minh, thương Mẹ con thương nhiều lắm, nhưng đời tu Sĩ vững tam, tình trao thế nhân. Cười lên đừng khóc vì con Mẹ ơi, mai đây cách xa tạm biệt cố hương, dù cho buồn khổ Mẹ cố quên con, đạo từ cao cả hơn non, nghĩa Mẹ con nguyên vông tròn. Thành tâm quỳ kính ơn từ bi, ơn trên chứng minh con vào lớp thi, đời con đã biết lìa nẻo vô minh, tìm vào biển trí vô sinh, nguyện cầu đất nước mai an lành.