Thơ : Ngọc Lan
Nhạc : Huỳnh Nhiệm
Thu sang chiều nắng thưa,
Nắng thu vàng chợt qua khe lá.
Cô đơn đường phố xa .
chiếc lá nào làm nát tim ta.
Xe hoa chiều cuối thu .
Đi bên người tình củ chưa vơi.
Nắng vẩn vàng cành lá như xưa,
sao nơi nầy người xưa chẳng thấy?
Thu xưa củng chốn đây,
nắng vẩn vàng cành cây trúc lá.
Bên nhau tình đắm sây,
gôm lá vàng làm chốn yêu đương.
Xe hoa mình ước mơ.
Ước mơ nhiều nào có bao nhiêu.
Mưa thu về cành gió liêu siêu.
Nên ân tình cuốn theo thu sầu.
Rồi theo mùa thu tới.
Chiều xưa đường chung lối..
Thu thay lá em thay mối tình.
Cây trúc lá em quên lối về ,
vùng trời xa người còn nhớ hay quên.
Nhìn mùa vàng thu đến.
Cuộc tình vàng như nến,
em có biết chăng em .
Ôm sâu thu vào tim.
Mưa rơi ngoài mái hiên,
tay ôm đàn nhìn cây trúc lá.
Bay mau về chốn xa ,
chiếc lá nào lạc bước tha hương.
Mong em về chốn xa ,
bước sông hồ đừng lăm phong ba.
Năm tháng rồi lòng củng phôi pha.
Mong thu về lá thu không già./.