...Anh àh cho tới giờ phút này ,em vẫn không thễ tin là mình đã mất nhau ,mình đã có với nhau quá nhiều kĩ niệm nhiều giấc mơ còn dang dỡ ,vậy mà hôm nay anh đành lòng quên hết ,dù biết rằng bữa tiệc nào rồi cũng phãi tàn ,nhưng khi xa nhau rồi ,em mới biết mình không thễ mất anh ,bây giờ em rất buồn và nhớ anh nhiều lắm... Những giấc mơ ngày xưa mà đôi ta đã mơ ,giờ đành tan vỡ khi anh bước đi theo người ,lời hứa trên đầu môi hứa sẽ yêu em trọn đời ,vậy mà nay anh đành thay đỗi . Trách móc mà làm chi vì khi ta cách xa ,thì lòng anh cũng nghe đau chứ đâu vui gì ,mình đã không hợp nhau cứ cố yêu nhau đễ rồi lòng cã hai khỗ đau mà thôi . Dòng đời chia đôi từ đây bên em đã không còn anh , anh đâu nào hay đêm đêm cô đơn một mình em thầm khóc ,đừng buồn chi người ơi chẵng qua chĩ vì duyên số ,rồi thời gian sẽ cho em quên được anh . Giờ thì bao nhiêu buồn vui em không biết chia cùng ai ,yêu nhau mà sao đôi ta hôm nay mỗi người đi một hướng . Bình thường thôi người ơi hợp tan ở đời luôn thế bữa tiệc nào cũng có phút giây lìa tan...Ở nơi đó Đạt chúc Kiều mãi hạnh phúc...