Anh ấy chắc hẳn rất yêu em.
Anh nấp mình trong xe, tay cầm chai Sampanh, định dành tặng em cùng vui nhân ngày sinh nhật.
Em càng đi càng gần, anh nghe rõ tiếng bước chân và cả tiếng hai người trò chuyện. Anh loay hoay không kịp, đành ngồi yên lặng nơi đây.
Anh có nên ở trong xe, hay anh nên bước ra ngoài? Nhìn thấy em và ngưởi ấy đang vui vẻ nói cười bên nhau. Có lẽ chỉ có như vậy, mới khiến cho trái tim anh đau đớn, chỉ có như vậy mới có thể khiến anh có đủ dũng khí rời xa.
Yêu em, yêu em! Chắc người ấy phải yêu em, hơn anh nhiều nhiều lắm, cũng như anh trong phút giây chia tay, cũng chỉ cần một phút giây ngắn ngủi.
Yêu em, yêu em! Chắc người ấy yêu em, hơn anh nhiều nhiều lắm. Không giống như anh bối rối, không như anh chẳng biết nói những lời ngọt ngào, không như anh tính khí trẻ con, chỉ làm cho em thêm buồn.
Yêu em, yêu em. Chắc người ấy yêu em, hơn anh nhiều nhiều nhiều lắm!