"Hò ơ ... chớ thò tay anh ngắt ngọn rau Ngò - Chứ thương em đứt ruột hò ơ .... - Chứ thương em đứt ruột giả đò ngó lơ..."
Đưa tay, đưa tay anh ngắt cái cọng ngò - Anh ngắt cái cọng ngò chớ thương em - Thương em mà đứt ruột giả đò ngó lơ - Này em ơi có thấu tình anh chăng????
Đêm đêm bên hiên em vẫn cứ đợi chờ - Em vẫn cứ đợi chờ, chớ bao lâu - Bao lâu mình mới được kết trầu với cau - Này anh ơi có thấu tình em chăng, hả????
Nam:Em đó! em có biết ,anh khỗ tâm tới mức nào hông? Nữ: Tại sao? Nam: Tại vì mỗi bữa tối anh đứng trước cữa nhà em đó, sợ muỗi cắn đau muốn chết vậy đó? Nữ: Tại sao anh hỗng đập nó đi? Nam: Đập gì đập,Má em bả nghe rồi sao? Nữ: Ờ đúng há! Má em nói má em hổng cho em có bồ! Nam: Í trời đất ơi!” Nữ: anh ơi! Em nói nghe nè, sao anh nhổ sạch cái đám ngò của má em dzậy? Nam: Tại dzì anh tức đó,anh mới nhỗ đám ngò của má em cho hả giận đó! Nữ: Hồi đó anh đừng nhỗ đám ngò của má em ,là má em thương anh rồi! Nam: Anh đâu có biết ....đâu?)
Muốn làm *** mà không *** nói - "Tại sao hổng nói" - Xách cây dù đi xuống đi lên – “thiệt là tội nghiệp” - Muốn gặp em mà đâu *** tới - "Tại sao hổng tới?" - Để đêm dài thêm nhớ thêm thương
Hôm nay, hôm nay anh mãi cứ thập thò - Không thấy cái cọng ngò - Cớ sao anh sao anh đành nhổ sạch đám ngò của má em? - Vì anh không *** ngỏ lời yêu em - Vì sao không *** ngỏ lời yêu em? - Vì anh không *** ngỏ lời yêu em...!!!
Nữ:Em ớ,em thấy anh cũng thương lắm ớ,nhưng má em nói, má em hổng muốn em có bồ! Nam: Ủa! sao vậy? Nữ: Tại gì,má em nói má em có một mình Nam: Em ơi! Có bồ vui lắm ớ! Nữ: Em cũng biết mà! Nữ:Í chết rồi anh ơi, má em tới kìa,chạy mau đi! Nam:Ôi cha,ối cha,thôi anh chạy,anh chạy em ơi! Nữ:Chạy mau đi,chạy mau đi,Hihi....coi chừng té Nam:Ui dza!