Tôi trở về thăm em sau tháng năm miệt mài xứ xa,
Dòng sông nước xanh năm nào,
Ghi dấu ngày mình đôi mình đưa tiễn.
Lời hẹn thề ước trao dẫu xa xăm xin đừng phụ nhau,
Trăng còn sáng soi dòng sông, em giữ bên lòng cho dù tháng năm dần trôi...
Nay người tình xưa đâu, hiu hắt ánh trăng buồn soi,
Sông vắng bóng cô lái đò để buồn cho ai, xót xa đầy vơi, ...
Tìm hỏi người ***... cô lái đò vừa sang bến tình, về nơi xứ người, giàu sang gấm lụa.
Xé nát tâm tư của một người, ngày đêm nhớ thương, nhớ thương người hỡi, ước mơ quay về câu đá vàng cùng ai.
Gió mưa trong lòng nghe lạnh buồn tim, người ơi thấu chăng...?
Hỡi... hỡi cô lái đò sao đành lòng quên?
Bỏ sông, bỏ đò, bỏ người tình xưa,
Bước đi theo chồng, để dòng sông não nề lắng trôi, để tình tôi lỡ làng ước mơ...!
Để dòng sông não nề lắng trôi, để tình tôi lỡ làng ước mơ...!